Tag

Người phụ nữ hơn một thập kỷ dành trọn yêu thương cho trẻ em khuyết tật

Phóng sự 13/07/2021 11:04
aa
TTTĐ - Không tiếng trống trường rộn rã, cũng không có khuôn viên khang trang nhưng lớp học của cô Lê Thị Hòa tại chùa Hương Lan (thôn Đông Cựu, xã Đông Sơn, huyện Chương Mỹ, Hà Nội) bình dị, chan chứa tình yêu thương. Những đứa trẻ kém may mắn, khiếm khuyết, không thể hòa nhập với cộng đồng tề tựu về đây học tập theo phương pháp đặc biệt của cô Hòa. Từng là đứa trẻ rụt rè nép sau lưng mẹ ngày nào, giờ đây, nhiều em tự tin hơn, có thể đọc, viết và giao tiếp một cách bình thường.
Nghị lực của cô học trò khuyết tật Tuổi trẻ Chương Mỹ triển khai Chiến dịch Thanh niên tình nguyện hè 2021 Cuộc thi vẽ tranh “Ước mơ vượt khó” về trẻ em khuyết tật

Làm được việc gì có ích cho đời thì hãy cố gắng

Năm 1992, cô Lê Thị Hòa tốt nghiệp trường Trung cấp Sư phạm (nay là trường Cao đẳng Sư phạm Hà Tây) và được phân công dạy học tại trường Tiểu học Trường Yên (huyện Chương Mỹ, Hà Nội). Sau một thời gian, cô chuyển công tác về trường Tiểu học Đông Sơn và làm Tổng phụ trách Đội từ đó cho tới nay.

Người phụ nữ hơn một thập kỷ dành trọn yêu thương cho trẻ em khuyết tật
Cô giáo Lê Thị Hòa ân cần chỉ dạy, uốn nắn từng nét chữ cho các em khuyết tật

Cô Hòa sinh ra và lớn lên trong một gia đình nông dân nghèo, cả 2 bố mẹ đều là trẻ mồ côi và không biết chữ. Vì vậy, cô giáo Hòa luôn tâm niệm rằng, nếu làm được việc gì đó tốt có ích cho đời thì sẽ cố gắng làm.

Sau khi lấy chồng, thấy nhiều trẻ nhỏ trong xóm không đi học, hỏi ra mới biết các em đều bị khuyết tật trí tuệ. Nhìn thấy thương, cô Hòa rủ các em sang nhà chơi, ban đầu chỉ hướng dẫn các em tập hát, viết chữ, vẽ tranh trong căn bếp rộng chừng 10m2. Thời gian đầu có 23 cháu theo học, cứ lúc nào rảnh lại đến nhà để cô dạy. Các cháu cũng chưa được đi học bao giờ.

Sau đó, do học sinh tìm đến ngày một đông, nhà chật, điều kiện cơ sở vật chất thiếu thốn, năm 2007, cô Hòa đề nghị mượn nhà khách của chùa Hương Lan để dạy học.

Lớp đầu tiên được khai giảng vào ngày 14/9/2007 với 16 học sinh khuyết tật, 28 học sinh học yếu của trường Tiểu học Đông Sơn. Cô Hòa vừa làm nhiệm vụ chuyên môn tại trường Tiểu học Đông Sơn, vừa là cô giáo dạy trẻ em khuyết tật vào thứ Bảy, Chủ nhật hàng tuần.

Việc dạy và học của cô, trò ở lớp học tình thương những ngày đầu gặp không ít khó khăn. Cơ sở vật chất chật chội, đồ dùng dạy học thiếu thốn, việc giảng dạy cho các em nhỏ khuyết tật gặp nhiều trở ngại. Đa số học sinh ở lớp học tình thương đều bị khuyết tật bẩm sinh, tự kỷ, nhiều em phải ngồi xe lăn. Có em tính tình thất thường, bướng bỉnh. Khó khăn tiếp nối khó khăn, tưởng chừng như không thể duy trì được nhưng với sự động viên, giúp đỡ của đồng nghiệp, cô Hòa từng bước vượt qua và duy trì lớp học đến tận bây giờ.

Cô giáo Lê Thị Hòa với hành trình 12 năm “gieo chữ” nơi cửa Phật
Hành trình 12 năm “gieo chữ”cho những học sinh khuyết tật của cô khiến nhiều người nể phục

Mỗi trang giáo án là một trang cuộc đời học sinh

Không chỉ dừng lại ở việc dạy các em biết đọc, biết viết, điều đặc biệt ở cô Hòa sự thấu hiểu và đồng cảm với những học trò khuyết tật của mình. Chính vì lẽ đó, 12 năm miệt mài dạy trẻ khuyết tật là 12 năm cô không theo bất kỳ một trang giáo án soạn mẫu nào. Bởi lẽ học sinh ở lớp học tình thương em nào cũng mang khiếm khuyết. Em thì không nói được, em thì bị khiếm thính, em thiểu năng trí tuệ, tật nguyền... Vì thế, trong mỗi tiết học, cô Hòa phải cố gắng phân tách từng đối tượng và khả năng tiếp thu rồi chia thành nhóm nhỏ, từ đó truyền đạt kiến thức theo nhiều cách khác nhau giúp các em dễ hiểu, dễ nhớ. Một buổi học có khi áp dụng linh hoạt nhiều giáo án khác nhau.

Dù vậy, bấy nhiêu năm cô Hòa chưa bao giờ nản chí và chưa từng dao động muốn bỏ cuộc. Thậm chí khó khăn chỉ khiến cô càng quyết tâm hơn. Nhiều trường hợp học sinh bỏ ngang, cô Hòa lại dành thời gian đến từng gia đình để vận động, động viên phụ huynh cho các em đến lớp.

Để có phương pháp truyền tải kiến thức dành cho những em khuyết tật đặc biệt như vậy, hàng ngày, ngoài giờ lên lớp, cô Hòa lại dành thời gian vào mạng tra cứu thông tin, đọc báo và thậm chí phải khăn gói lên tận các trung tâm dạy học dành cho người khuyết tật để học hỏi thêm kinh nghiệm của những đồng nghiệp đi trước. Từ đó, cô tự chắt lọc kiến thức và rút ra những phương pháp phù hợp nhất đối với học sinh của mình.

Theo cô Hòa, để hiểu và nhớ một đoạn thơ, một bài hát, cả cô và trò có thể phải mất tới vài ba tháng, thậm chí nửa năm. Ngược lại, quyết tâm của cô chưa bao giờ nguội tắt, hành trình với trẻ em khuyết tật chưa bao giờ gián đoạn.

Tình thương, sự tận tụy của cô giờ đây đã bắt đầu ra trái ngọt. Từ lớp học bình dị này, nhiều em có thể tốt nghiệp, hòa nhập với cộng đồng như em Nguyễn Thị Miền, Nguyễn Thị Xuân (ở xã Thanh Bình, huyện Chương Mỹ). Trong số, 58 em theo học thì có khoảng 30 em biết chữ, biết hát. Một số em cũng đã tìm được việc làm, nuôi sống được bản thân mình và luôn nhớ đến công lao của cô và gọi với cái tên vô cùng giản dị nhưng chứa đựng đầy tình thương yêu “mẹ Hòa”. Người “mẹ” đã không ngại gian khó, uốn nắn từng nét chữ, tiếp thêm nghị lực sống để các em thêm vững bước và thành công như ngày hôm nay.

Thấu hiểu được những thiệt thòi của những em nhỏ khuyết tật, cô Hòa còn thường xuyên cùng đồng nghiệp tổ chức các buổi ngoại khóa cho học sinh tham quan di tích lịch sử, nghĩa trang liệt sĩ... từ đó khơi gợi lòng biết ơn, lòng trắc ẩn trong tâm hồn mỗi đứa trẻ.

Từ những trang giáo án không soạn mẫu của cô giáo Hòa, lớp học tình thương Hương Lan và những ước nguyện: “Em muốn làm công nhân”, “Em muốn làm cô giáo”… đã được nuôi dưỡng để nhiều trẻ em thiệt thòi có cơ hội biết đọc, biết viết và từ đó có cơ hội cống hiến những giá trị riêng biệt cho cuộc đời.

Đọc thêm

Bài 2: Lớp học đặc biệt giữa trùng khơi sóng gió Phóng sự

Bài 2: Lớp học đặc biệt giữa trùng khơi sóng gió

TTTĐ - Đặt chân lên xã Song Tử Tây, Sinh Tồn, huyện Trường Sa, tỉnh Khánh Hoà, chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng trước những điều đặc biệt nơi đây. Giữa biển khơi mênh mông là quần đảo có những lớp học và người thầy đang ngày đêm ươm mầm xanh tương lai cho đất nước.
Những “cột mốc sống” ở Trường Sa Phóng sự

Những “cột mốc sống” ở Trường Sa

TTTĐ - Đến với huyện Trường Sa, tỉnh Khánh Hoà, chúng tôi cảm nhận thấy không chỉ có con người ở đây mà mỗi tấc đất, sải biển, công trình trên đảo cũng chính là những “cột mốc sống” khẳng định chủ quyền của Tổ quốc nơi tiền tiêu. Tất cả sự hiện diện nơi đầu sóng ngọn gió này đều giữ trọng trách lớn lao, giữ cho đảo vững, bờ yên.
Những người lính quân hàm xanh vững vàng nơi biên cương Phóng sự

Những người lính quân hàm xanh vững vàng nơi biên cương

TTTĐ - Nơi “cổng trời” biên giới, tiếng chim kêu ríu rít, những chồi non bắt đầu nảy lộc, báo hiệu một mùa Xuân nữa lại về, nhưng với cán bộ, chiến sĩ Đồn Biên phòng Đăk Blô, xã Đăk Blô, huyện Đăk Glei (tỉnh Kon Tum) đây là thời điểm phải căng mình, vững vàng tay súng để bảo vệ từng tấc đất biên cương.
Hương Tết "làng" chổi đót Phóng sự

Hương Tết "làng" chổi đót

TTTĐ - Nằm sâu trong con hẻm nhỏ quanh chợ Bình Tiên (Quận 6, TP Hồ Chí Minh), có những người dù đã vào độ tuổi xế chiều nhưng vẫn luôn miệt mài dệt lên từng bó chổi, mặc cho bụi bặm và sự mai một của thời gian. Mỗi dịp Tết đến, "làng" chổi đót nơi đây ngoài sự tất bật để kịp những đơn hàng, công việc này còn là cả những ký ức, nó mang theo giá trị truyền thống vượt thời gian.
Bài 4: Gửi niềm tin, yêu thương ở lại Phóng sự

Bài 4: Gửi niềm tin, yêu thương ở lại

TTTĐ - Trong những năm qua, thành phố Hà Nội đã không ngừng quan tâm, hỗ trợ, dành trọn niềm tin, tình yêu đối với Trường Sa. Một trong các hoạt động ý nghĩa đó là việc xây dựng và trao tặng các công trình nhà khách, nhà văn hóa, những món quà thiết thực, góp phần làm phong phú đời sống vật chất, tinh thần của cán bộ, chiến sĩ và Nhân dân trên các đảo.
Bài 3: Vững vàng cánh sóng Ra đa Phóng sự

Bài 3: Vững vàng cánh sóng Ra đa

TTTĐ - Nhiệm vụ “vạch nhiễu tìm thù” luôn gắn liền với thử thách, hiểm nguy, bởi yêu cầu nhiệm vụ đặt ra ngày càng cao, trong khi khí hậu, thời tiết khắc nghiệt thế nhưng những “mắt thần” ngày đêm vẫn tỏ, vươn xa cánh sóng, khép kín trường Ra đa bảo vệ vững chắc biển trời nơi tiền tiêu Trường Sa.
Bài 2: Tô thắm lý tưởng cao đẹp của người chiến sĩ Thủ đô Phóng sự

Bài 2: Tô thắm lý tưởng cao đẹp của người chiến sĩ Thủ đô

TTTĐ - Trò chuyện với anh Nghĩa, anh Vang - những người con của mảnh đất Thủ đô Hà Nội ngàn năm văn hiến, tôi cảm nhận được lý tưởng cao đẹp, sẵn sàng phụng sự Tổ quốc trong tâm hồn những người lính này. Từ Trường Sa, các anh nhắn nhủ tới mọi người rằng, tuổi trẻ hãy sẵn sàng nhận những nhiệm vụ gian nan, vất vả nhất. Đó là hành trang, giá trị giúp chúng ta trưởng thành hơn và vững vàng trong cuộc sống.
Hà Nội nghĩa tình ở Trường Sa Phóng sự

Hà Nội nghĩa tình ở Trường Sa

TTTĐ - Hà Nội và Trường Sa - hai địa danh tưởng chừng như cách xa nhau hàng ngàn cây số nhưng lại gắn kết bởi tình yêu, trách nhiệm thiêng liêng và trọn vẹn nghĩa tình. Ở Trường Sa (tỉnh Khánh Hoà) có rất nhiều người con của Hà Nội đang làm nhiệm vụ; cùng với đó là những công trình ý nghĩa, món quà thiết thực mà chính quyền, Nhân dân Thủ đô gửi tặng nơi này. Câu chuyện cảm động của những người Hà thành trên quần đảo là minh chứng cho một Hà Nội nghĩa tình đối với Trường Sa yêu thương. Họ đã và đang góp phần quan trọng vào việc bảo vệ, xây dựng vùng biển đảo Việt Nam.
Tết sớm ở Trường Sa: Ấm áp tình quân dân giữa biển khơi Phóng sự

Tết sớm ở Trường Sa: Ấm áp tình quân dân giữa biển khơi

TTTĐ - Khi những chuyến tàu của Vùng 4 Hải quân chở các mặt hàng Tết cập bến, mùa xuân cũng như đến với quân và dân trên đảo Trường Sa. Giữa biển khơi nghìn trùng sóng vỗ, những chiến sĩ Trường Sa đón Tết cổ truyền của dân tộc trong không khí vui vẻ, ấm áp tình đồng đội, tình quân dân.
Bài 4: Bến bờ và nỗi nhớ ở trong nhau... Xã hội

Bài 4: Bến bờ và nỗi nhớ ở trong nhau...

TTTĐ - Ở bến tàu nơi Trường Sa, tôi hỏi về cảm xúc gặp gỡ chuyến tàu vừa tới, nước mắt chị Trần Thị Châu Úc, người dân trên đảo Song Tử Tây lăn dài không ngớt. Đôi mắt đẫm lệ, chị nói: “Mỗi lần có chuyến tàu từ đất liền ra đảo, tôi mong ngóng và nước mắt cứ trào ra”.
Xem thêm